Tớ thik Lee Kwang Soo, cực kỳ thik cậu ấy. Lần đầu tiên tớ biết thần tượng 1 người, là cậu ấy, chỉ duy nhất là cậu ấy. Vì cậu ấy mà tớ yêu quý cả Running man 7012, tớ yêu quý cả Jo In Sung oppa, cả Song Joong Ki dù có bao nhiêu bão tố sau cuộc hôn nhân ấy.
Tớ biết cậu ấy từ khi tớ bắt đầu xem Running man, từ những tập đầu tiên, chàng trai vừa cao trông lại vừa già mà gương mặt giải trí hài hước dã man. Tớ càng thik cậu ấy hơn vì cậu ấy lễ phép và quan tâm đến mọi người, một sự quan tâm theo bản năng và tớ tin cậu ấy luôn là người tốt bụng như thế. Có 1 lần cậu ấy là khách mời trong 1 sự kiện khai trương quán cafe ở HCM và lần RM tới Việt Nam quay phim, tớ lên mạng cứ vài tiếng 1 lần để cập nhật thông tin của cậu ấy, của mọi người từ lúc ở sân bay. Hồi đó tớ vẫn chỉ là 1 cô sinh viên còn đi học, hóng thần tượng của mình trên mạng xã hội, tưởng tượng tới lúc gặp cậu ấy thôi, chắc tớ sẽ khóc mất. Hồi ấy vậy, bây giờ cũng vẫn vậy... 1/12 RM fanmeeting tổ chức ở HCM, tớ sẽ không "gato" tại sao không tổ chức ở HN nữa.
"Tớ muốn gặp cậu, Kwang Soo ah, muốn gặp mọi người bằng xương bằng thịt. Tớ không dám kể nhiều với ai, có thể ai đó sẽ bảo tớ điên vì bỏ ra mấy triệu chỉ để chen chúc xem mấy người diễn viên, nghệ sĩ Hàn Quốc nhưng tớ đi làm r. Tớ chờ đợi fanmeeting lâu lắm r. Tiền sau này tớ cũng kiếm lại được nhưng 4-5 triệu của sau này cũng không đủ để mang cậu và mọi người đứng trước mặt tớ thêm 1 lần nữa. Cùng chạy nào, thanh xuân của tớ.".
Ngày 12/11/2019... 20h tối nay mở bán vé. Tớ hồi hộp quá.
Vâng, do hồi hộp và nóng ruột mà tớ đã đặt dư vé. Cụ thể tớ đã review ở 1 bài khác r. Một chuyện không vui, cho qua đi. Mà cũng chính nhờ đặt dư vé và pass lại, tớ đã quen 1 bé fan dễ thương với nhiệt tình cực kì. Thế là chuyến đi HCM lần này tớ có đồng bọn r, tớ có xế r. "Chị yên tâm, em không để cho chị đi fanmeeting 1 mình 2 vé đâu... em sẽ che cho chị... chị thik ăn rì, dzô HCM em đưa chị đi ăn". Trời ơi, nghe có dễ thương không cơ chứ. Bé 2k, mới có 19 tủi, ước chi tớ có em gái nhỏ, để gả cho nó. Tớ mong tới fanmeeting quá đi. Hôm nay là 17/11 r, tớ viết típ hành trình của tớ, mong gặp Soo nhỏ, mong gặp mọi người, mong gặp bé. Một số việc xảy ra, tớ bất lực, có chút mệt mỏi, downmood nhưng tớ nghĩ hôm đó gặp Soo tớ sẽ vui. Bé Duy chắc sẽ tốt như tớ nghĩ.
Ngày 30/11/2019... Tớ lên máy bay r đây. HCM, lần thứ 2 quay trở lại, Runningman Fanmeeting, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã thấy vui r. Và may mắn tớ ko phải đi 1 mình. SG nắng hơn nhiều so với suy nghĩ của tớ. Động lực đu bám rào của tớ về 0 mất r.
Ngày 1/12/2019... chính là ngày Fanmeeting
Tối qua, tớ hỏi bé Duy muốn đi lúc mấy giờ. Câu trả lời là thằng bé hỏi lại tớ 1 câu nguyên si như vậy, chị muốn đi lúc mấy giờ, em sao cũng được á, sợ chị mệt thôi bla bla. Cuối cùng chính là thằng bé động viên tớ như thể nó có thể làm tất cả mọi thứ trên đời như siêu nhân mà ko mệt vậy. Từ 10h bắt đầu chạy qua khu Sala, chỗ tổ chức fanmeeting, mang có 1 cái áo thì đưa tớ che nắng, lót mông ngồi, cũng ko kem chống nắng, tới chiều nó cháy nắng đỏ ửng luôn. Lần sau tớ sẽ nhớ tự lo thân nếu có khi phải đi đâu đó một mình vậy.
Lúc ngồi chờ ở đó, khoảng tầm giữa trưa, cực nắng luôn í thì mọi người tới Sala tổng duyệt khớp sân khấu. Trời má, sao giữa trưa nắng dã man vậy, mọi người đã ăn uống rì chưa, nhưng lúc ấy lại khiến lũ fan tụi tớ phấn khích. Chỉ cần có nhạc là đám đông bên ngoài sẵn sàng đứng lên quẩy theo, hóng qua màn hình led "Soo kìa, Kook kìa, mợ kìa... có tất cả mọi người.". Cảm ơn vì đã cố gắng như vậy, thật không uổng mà, tụi tớ đã đợi từng ấy năm, từng đó thời gian và yêu quý RM như một phần trong cuộc sống. Chỉ cần RM quay lại, sẽ thấy chúng tớ ở ngay đây thôi.
Chờ đợi được tới lúc đổi được vòng tay, tự do chạy qua cổng, hít miếng khí trời trong lành thấy đã ghê. Oh yeah, bám được rào dù chỗ ấy ko đẹp lắm nhưng vẫn được Soo, chú Yoo, Haha, Skull... ghé qua, mợ vẫy tay cũng nhiệt tình lắm á. Nếu có lần tới tớ sẽ cố gắng sớm hơn để tương tác nhiều hơn với mọi người.
Rồi ca khúc đầu tiên cất lên, tớ thấy Soo nhỏ gần đến thế, cảm giác như tim mình rơi mất một nhịp. Và lúc mà cả 8 người họ bước ra, tớ đã rơi nước mắt mất rồi. Hạnh phúc, tớ chưa từng nghĩ có ngày này, ước gì Gary oppa cũng ở đây. Suốt cả chương trình, tớ la đến khản cổ, phấn khích kinh khủng, tưởng mệt mà vẫn vui không tưởng. Tớ chưa từng biết Skull, tớ không ngờ ảnh cũng dễ thương đến vậy, vừa dễ thương vừa chất lừ. Tất cả những điều tớ đã trải qua ngày hôm đó, chắc chắn rất đáng và ko bao giờ hối hận. Cái ngày có thông tin RM fanmeeting tổ chức tại Việt Nam, tớ đã quyết định đi mà không cần suy nghĩ. Hôm nay tớ đã rất vui vẻ, dù có mệt mỏi, dù có rã rời, fanmeeting rất tuyệt vời và RM cũng vậy. Cả thanh xuân yêu mến một ai, tớ đã chọn đúng người r.
...
Mà... tớ bỏ lỡ khoảnh khắc Soo chạy ngang qua để đập tay vì bận ngơ r. Tớ ko biết chuyện rì xảy cho tới khi cậu ấy vụt ngang qua trước mắt tớ T^T Soo ơi, đừng đi mà. Lúc mà Soo đứng trên sân khấu ở bài hát cuối mà còn rất gần, tớ ko dám ném hươu bông lên nữa. Tớ sợ chọi trúng cậu ấy. Tớ nghĩ tớ sẽ đưa cậu ấy một lần nào khác khi có cơ hội. Còn bé hươu sẽ đồng hành cùng tớ mỗi lần tớ đi cổ vũ và ủng hộ cậu ấy.
Tớ biết cậu ấy từ khi tớ bắt đầu xem Running man, từ những tập đầu tiên, chàng trai vừa cao trông lại vừa già mà gương mặt giải trí hài hước dã man. Tớ càng thik cậu ấy hơn vì cậu ấy lễ phép và quan tâm đến mọi người, một sự quan tâm theo bản năng và tớ tin cậu ấy luôn là người tốt bụng như thế. Có 1 lần cậu ấy là khách mời trong 1 sự kiện khai trương quán cafe ở HCM và lần RM tới Việt Nam quay phim, tớ lên mạng cứ vài tiếng 1 lần để cập nhật thông tin của cậu ấy, của mọi người từ lúc ở sân bay. Hồi đó tớ vẫn chỉ là 1 cô sinh viên còn đi học, hóng thần tượng của mình trên mạng xã hội, tưởng tượng tới lúc gặp cậu ấy thôi, chắc tớ sẽ khóc mất. Hồi ấy vậy, bây giờ cũng vẫn vậy... 1/12 RM fanmeeting tổ chức ở HCM, tớ sẽ không "gato" tại sao không tổ chức ở HN nữa.
"Tớ muốn gặp cậu, Kwang Soo ah, muốn gặp mọi người bằng xương bằng thịt. Tớ không dám kể nhiều với ai, có thể ai đó sẽ bảo tớ điên vì bỏ ra mấy triệu chỉ để chen chúc xem mấy người diễn viên, nghệ sĩ Hàn Quốc nhưng tớ đi làm r. Tớ chờ đợi fanmeeting lâu lắm r. Tiền sau này tớ cũng kiếm lại được nhưng 4-5 triệu của sau này cũng không đủ để mang cậu và mọi người đứng trước mặt tớ thêm 1 lần nữa. Cùng chạy nào, thanh xuân của tớ.".
Ngày 12/11/2019... 20h tối nay mở bán vé. Tớ hồi hộp quá.
Vâng, do hồi hộp và nóng ruột mà tớ đã đặt dư vé. Cụ thể tớ đã review ở 1 bài khác r. Một chuyện không vui, cho qua đi. Mà cũng chính nhờ đặt dư vé và pass lại, tớ đã quen 1 bé fan dễ thương với nhiệt tình cực kì. Thế là chuyến đi HCM lần này tớ có đồng bọn r, tớ có xế r. "Chị yên tâm, em không để cho chị đi fanmeeting 1 mình 2 vé đâu... em sẽ che cho chị... chị thik ăn rì, dzô HCM em đưa chị đi ăn". Trời ơi, nghe có dễ thương không cơ chứ. Bé 2k, mới có 19 tủi, ước chi tớ có em gái nhỏ, để gả cho nó. Tớ mong tới fanmeeting quá đi. Hôm nay là 17/11 r, tớ viết típ hành trình của tớ, mong gặp Soo nhỏ, mong gặp mọi người, mong gặp bé. Một số việc xảy ra, tớ bất lực, có chút mệt mỏi, downmood nhưng tớ nghĩ hôm đó gặp Soo tớ sẽ vui. Bé Duy chắc sẽ tốt như tớ nghĩ.
Ngày 30/11/2019... Tớ lên máy bay r đây. HCM, lần thứ 2 quay trở lại, Runningman Fanmeeting, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã thấy vui r. Và may mắn tớ ko phải đi 1 mình. SG nắng hơn nhiều so với suy nghĩ của tớ. Động lực đu bám rào của tớ về 0 mất r.
Ngày 1/12/2019... chính là ngày Fanmeeting
Tối qua, tớ hỏi bé Duy muốn đi lúc mấy giờ. Câu trả lời là thằng bé hỏi lại tớ 1 câu nguyên si như vậy, chị muốn đi lúc mấy giờ, em sao cũng được á, sợ chị mệt thôi bla bla. Cuối cùng chính là thằng bé động viên tớ như thể nó có thể làm tất cả mọi thứ trên đời như siêu nhân mà ko mệt vậy. Từ 10h bắt đầu chạy qua khu Sala, chỗ tổ chức fanmeeting, mang có 1 cái áo thì đưa tớ che nắng, lót mông ngồi, cũng ko kem chống nắng, tới chiều nó cháy nắng đỏ ửng luôn. Lần sau tớ sẽ nhớ tự lo thân nếu có khi phải đi đâu đó một mình vậy.
Lúc ngồi chờ ở đó, khoảng tầm giữa trưa, cực nắng luôn í thì mọi người tới Sala tổng duyệt khớp sân khấu. Trời má, sao giữa trưa nắng dã man vậy, mọi người đã ăn uống rì chưa, nhưng lúc ấy lại khiến lũ fan tụi tớ phấn khích. Chỉ cần có nhạc là đám đông bên ngoài sẵn sàng đứng lên quẩy theo, hóng qua màn hình led "Soo kìa, Kook kìa, mợ kìa... có tất cả mọi người.". Cảm ơn vì đã cố gắng như vậy, thật không uổng mà, tụi tớ đã đợi từng ấy năm, từng đó thời gian và yêu quý RM như một phần trong cuộc sống. Chỉ cần RM quay lại, sẽ thấy chúng tớ ở ngay đây thôi.
Chờ đợi được tới lúc đổi được vòng tay, tự do chạy qua cổng, hít miếng khí trời trong lành thấy đã ghê. Oh yeah, bám được rào dù chỗ ấy ko đẹp lắm nhưng vẫn được Soo, chú Yoo, Haha, Skull... ghé qua, mợ vẫy tay cũng nhiệt tình lắm á. Nếu có lần tới tớ sẽ cố gắng sớm hơn để tương tác nhiều hơn với mọi người.
Rồi ca khúc đầu tiên cất lên, tớ thấy Soo nhỏ gần đến thế, cảm giác như tim mình rơi mất một nhịp. Và lúc mà cả 8 người họ bước ra, tớ đã rơi nước mắt mất rồi. Hạnh phúc, tớ chưa từng nghĩ có ngày này, ước gì Gary oppa cũng ở đây. Suốt cả chương trình, tớ la đến khản cổ, phấn khích kinh khủng, tưởng mệt mà vẫn vui không tưởng. Tớ chưa từng biết Skull, tớ không ngờ ảnh cũng dễ thương đến vậy, vừa dễ thương vừa chất lừ. Tất cả những điều tớ đã trải qua ngày hôm đó, chắc chắn rất đáng và ko bao giờ hối hận. Cái ngày có thông tin RM fanmeeting tổ chức tại Việt Nam, tớ đã quyết định đi mà không cần suy nghĩ. Hôm nay tớ đã rất vui vẻ, dù có mệt mỏi, dù có rã rời, fanmeeting rất tuyệt vời và RM cũng vậy. Cả thanh xuân yêu mến một ai, tớ đã chọn đúng người r.
...
Mà... tớ bỏ lỡ khoảnh khắc Soo chạy ngang qua để đập tay vì bận ngơ r. Tớ ko biết chuyện rì xảy cho tới khi cậu ấy vụt ngang qua trước mắt tớ T^T Soo ơi, đừng đi mà. Lúc mà Soo đứng trên sân khấu ở bài hát cuối mà còn rất gần, tớ ko dám ném hươu bông lên nữa. Tớ sợ chọi trúng cậu ấy. Tớ nghĩ tớ sẽ đưa cậu ấy một lần nào khác khi có cơ hội. Còn bé hươu sẽ đồng hành cùng tớ mỗi lần tớ đi cổ vũ và ủng hộ cậu ấy.
No comments:
Post a Comment